Joshua Bell là một trong những nghệ sĩ vĩ cầm đương đại lừng danh nhất thế giới. Anh đã trở thành thần đồng sau khi biểu diễn tại Carnegie Hall ở New York khi mới 17 tuổi vào năm 1985.
Trong một thí nghiệm, nghệ sĩ Joshua Bell đã dùng cây vĩ cầm trị giá 3,5 triệu USD để biểu diễn thứ âm nhạc tuyệt đẹp – sáu tiểu phẩm của Fritz Kreisler, Bach, Franz Schubert, Jules Massenet, Manuel Ponce – trong 45 phút ở một ga tàu điện ngầm ở Washington DC. Vẫn khuôn mặt ấy, vẫn những ngón tay đẹp đẽ ấy nhưng Bell ăn mặc đơn giản hơn mà thôi.
Buổi biểu diễn ấy miễn phí, tất nhiên rồi, nhưng chẳng có lấy một khán giả đứng nán lại xem cả buổi biểu diễn và gần như chẳng ai nhận ra một nghệ sĩ đại tài.
1070 người đã đi lướt qua anh, chỉ 27 người vừa đi vừa ném tiền, và duy nhất chỉ 1 phụ nữ nhận ra Joshua Bell. Ngay khi anh ngừng chơi, thu xếp dụng cụ, chẳng ai buồn quan tâm cả!
Ấy vậy mà, trước đó 2 ngày, buổi biểu diễn của Bell tổ chức ở một nhà hát lớn ở Boston. Vé bán hết sạch với giá 100 USD/vé. Ban tổ chức cũng chấp nhận bỏ một số tiền lớn để mời anh tới biểu diễn.
Bài học số 1:
Từ câu chuyện này, có thể thấy đối với những thứ “cho không”, nhiều người tỏ ra chẳng quan tâm, thậm chí có thái độ khinh thường, coi rẻ. Trong khi những thứ tốt đẹp như vậy ở bên cạnh, họ lại bỏ qua và đi tìm những thứ xa vời, hão huyền mà có khi cả đời chẳng chạm tới được.
Bài học số 2:
Những thứ miễn phí người ta chọn cho đi không phải nó không có giá trị mà người ta muốn đem giá trị của nó tới cho nhiều người. Là một người văn minh, chẳng ai lại cho đi thứ mình bỏ đi cả. Hơn hết, họ muốn góp một phần mình vào những việc tốt của xã hội.
Bài học số 3:
Sự phi thường trong môi trường tầm thường rất khó được công nhận. Vì vậy hãy chắc chắn rằng bạn đang ở nơi cần ở. Môi trường công việc, bạn bè, tình yêu đều như vậy. Cùng một sự cố gắng, tại sao người có mức lương cao, còn một số người thì vẫn đang loay hoay. Cùng một xuất phát điểm, tại sao có những người đang hạnh phúc viên mãn, nhưng một số người thì không. Bất kỳ thành công nào cũng cần sự nỗ lực, nhưng nếu nỗ lực cho một lựa chọn sai lầm thì rất khó mang đến một kết quả như mong đợi. Vì vậy bạn đừng than thân trách phận, mà phải tự hỏi lại chính bản thân mình xem bạn có đang ở nơi cần ở hay không? Và nếu không thì bạn đã có sẵn sàng thay đổi hay chưa?